Bản thân khái niệm “việc làm liên tục” và “thu nhập ổn định” cũng trở nên rất mong manh. Các doanh nghiệp đã không còn khả năng đem lại cho người lao động cảm giác an toàn như ngày nào. Mối đe dọa mất việc sau các đợt giảm biên chế do công ty làm ăn thua lỗ, tái cấu trúc, sát nhập doanh nghiệp hoặc do ứng dụng công nghệ mới và các quy trình tự động hóa luôn là nỗi ám ảnh đối với những người làm công ăn lương. Thêm vào đó, công việc này đem lại thu nhập tương đối hạn chế, ít khả năng đột phá trong khi lại bị quản lý về chế độ làm việc khá chặt chẽ.
Mặt khác, tuy số lượng việc làm thường xuyên trong tương lai sẽ vẫn được đảm bảo nhờ sự phát triển các ngành dịch vụ và các ngành đòi hỏi kiến thức chuyên môn, song yêu cầu về kỹ năng sẽ ngày càng cao hơn, đặc biệt là các kỹ năng giải quyết vấn đề, giao tiếp, làm việc đồng đội và khả năng ứng dụng công nghệ. Có thể thấy rằng, với xu hướng này, cuộc cạnh tranh trên mặt trận này để “trụ lại” sẽ ngày càng trở nên ngày càng gay gắt.
Vậy những người không có khả năng “bám trụ” sẽ đi đâu? Đâu là giải pháp cho những người không muốn hoặc không thể chấp nhận luật chơi này?
Bế tắc sao? Đúng là câu hỏi lớn chưa có câu trả lời.
Trả lờiXóaCuộc sống thời nay, thực chất làm công ăn lương có xu hướng không thể duy trì cuộc sống một cách khá giả nếu chúng ta đang ở bậc trung của tầng lớp công nhân( không suất sắc, không tài ba...).
Bản thân tôi cũng đang cảm thấy bế tắc...
Thay đổi tư duy -> Thay đổi cuộc đời
Trả lờiXóa